Đời em con gái
Sinh ra trong cảnh nhà nghèo
Mẹ cha già yếu
Chăm lo cho đàn em thơ.
Lam lũ quanh năm
Tuổi xuân em nào để ý
Và chuyện tình duyên
Chỉ là trong giấc mơ.
Mười hai bến nước
Biết em về bến nào
Nhờ vào duyên số
Bởi em nào dám mong.
Năm tháng trôi qua
Cũng đôi người ngỏ ý
Em còn mẹ cha
Đàn em chưa nên người.
[ĐK:]
Em là phận gái
Luôn vâng lời mẹ cha
Phải giữ nết na
Dẫu sang hèn nghèo khó.
Chữ hiếu ghi sâu
Biết bao giờ đáp đền
Chung một mái nhà
Nghèo cho sạch rách cho thơm.
Em là phận gái
Em đâu nào trèo cao
Chỉ biết nghe theo
Mẹ cha đặt đâu ngồi đó.
Hãy hiểu cho em
Bởi em còn gia đình
Vì em đã trót sinh ra gái nhà lành.