Con như cánh chim én, mùa xuân mới trở về nhà.
Xa quê quán tuổi thơ, nhớ mẹ ngồi dáng nghiêng nghiêng bên ngoài hiên.
Con đi như cơn gió, mùa đông se lạnh tràn về
Như con nắng vàng óng, biết khi nao ở lại giữa chiều đông.
Chiều nay nhớ giọng cha, khàn khàn giữa tiếng thở ra.
Ngày nào tụm bốn tụm ba, giờ xa nhà.
Con thấy nhớ nồi cơm. Mẹ nấu sực nức mùi thơm.
Giọt nước mắt buồn rơi. Con tự hỏi
Còn bao nhiêu lần mẹ nằm gần ôm con.
Còn bao nhiêu lần được dịu dàng cha hôn.
Còn bao nhiêu lần nữa, bao nhiêu thời gian
Ai hôn con, ai ôm con vào lòng.
Rồi mai con về nhà mình lại vui ghê.
Tìm nơi yên bình giữa dòng đời bộn bề.
Là nơi có mẹ cha, có tình thương quê nhà.
Mai con về!