Chiều về cô đơn ngồi bên sông ngắm hoa lục bình
Thấy thân phận mình bềnh bồng như cánh hoa trôi
Lận đận chữ duyên bao lâu nay, sớm hôm ra chào có một mình
Tình yêu dang dở cũng mấy lần nên giờ buồn tênh
Chiều buồn em mang, từ khi ai nói câu hẹn thề
Bước chung đường về người hẹn năm tới nên duyên
Bạn bè cũng vui cho 2 ta, nói anh chân tình với thật thà, bà con lối sớm cũng chúc mừng làm em an lòng.
"Rồi bỗng một hôm thì anh qua nói ta có duyên mà không nợ, thế nên bây giờ mình chia lìa em đừng xót xa
Rồi bỗng một hôm thì xe hoa, đón anh kết duyên cùng ai mà.
Khiến em chết lặng chạy vô phòng, em khóc âm thầm.
Từ ngày anh đi dường như em đã quen vậy rồi.
Muốn yêu một người mà ngại đau khổ thêm thôi.
Nhiều lần dở dang nên em chắc thôi mong chờ, có người nào cùng em sớm tối ra vào, thôi đành mình ên"