Có một người lang thang trên con phố này
Ngắm nhìn nụ cười của ai đang đi qua chốn đây
Dường như chính là anh bơ vơ không ai nắm tay
Đôi tay lạnh cần ai níu lấy.
Lắm lúc gượng cười cho vơi đi bao nhớ mong
Anh đã từng dặn lòng sẽ không nhớ ánh mắt em
Và dường như là anh, anh không làm được điều đó
Để giờ này nhớ em nhiều hơn.
[ĐK:]
Và cơn mưa rơi mãi ghì chặt đôi vai
Anh thấy cô đơn chỉ mình
Gọi cho em được không em có ngủ chưa
Gió se lạnh em có ấm áp.
Bờ vai anh lạnh lắm nhìn vào trong đêm
Anh mong bên em lúc này
Nhìn anh biết điều đó chẳng thể nói ra
Bởi vì ta đã xa còn đâu.