Ngược xuôi trên đường đông nhiều khi cứ hỏi lòng
Tại sao ta cô đơn khi giữa bao nhiêu người
Sao không chọn một người để bước cùng năm tháng
Cùng nhau tâm sự buồn vui tốt hơn là đơn côi.
Mà con tim nhỏ nhoi có vết thương còn mới
Tình yêu hôm qua ôi tan vỡ chẳng kịp nói
Nên giữa phố đông vui, ta chỉ biết mỉm cười
Để vượt qua sự cô đơn mà không mở lòng với ai.
[ĐK:]
Một lần ta đã dốc hết những tin yêu cho một người
Tưởng đâu sẽ bên nhau dài lâu
Nào biết trước sẽ thương đau, ôm lấy nỗi u sầu
Người ta yêu thật lòng bỗng vì ai mà thay đổi.
Để giờ đây cứ sống với nỗi cô đơn như người bạn
Từ lâu đã chẳng yêu thương được ai
Vì quá khứ vẫn đâu đây, tim vẫn nhớ ai hoài
Hàng vạn người xung quanh sao mình vẫn cảm thấy quá cô độc.