[Ngâm:]
Đừng trách em người hỡi
Mần răng em đa tình
Mần răng em đa tình
Chứ mần răng em, em đa tình.
Một nụ hôn em bén hơi rồi
Là tình gửi trao qua miền trăng gió
Sông Lam trăng mờ trăng tỏ, bên lở bên bồi
Một nụ hôn cho thuyền chòng chành đẩy trăng đi.
Thuyền trăng chở tình em đi
Vào miền trăng gió của cuộc đời
Em chỉ có đôi môi hồng
Mà sông thì dài và mây nước bao la.
Một mong manh lang thang
Giờ em chưa sang ngang
Lấp lánh ơi đưa em về đâu
Trăng suông dãi dầu
Sương đầm vạt yếm
Phù sa dâng đầy.
[ĐK:]
Đừng trách em người hỡi
Mần răng em đa tình
Chỉ tại cái dòng sông quê
Suốt tháng năm cứ gọi núi Hồng
Chỉ tại câu hát ánh trăng đa tình
Ngàn đời sông Lam
Giữ để cho con gái quê mình đa tình.