Đời lắm chua cay
cũng chỉ tại do số nghèo,
Vì kế sinh nhai
tôi phải đành xa cố hương.
Vai áo phong sương
đã mấy năm trường
Nụ cười thương nhớ đôi môi
Quê người tôi lẽ loi.
Giờ chốn quê tôi.
Chắc cha mẹ mong nhớ nhiều
Vì nhớ con xa
Đã mấy mùa xuân mới qua
Con ở nơi đây
Thương nhớ dâng đầy
Cầu mẹ cha với em thơ
Quê nhà sống tốt hơn.
Con mong sao
Xứ nhà
đời cha với mẹ hiền
Chẳng buồn vì cơm
áo gạo tiền
Đời sống yên vui
Lòng con vơi đi.
Nỗi buồn vì xa quê hương.
Bao tháng ngày.
Cảnh đời
kiếp sống phong sương.
Còn đó bao nhiêu
Bao mảnh đời
làm thuê xứ người
người gánh bưng bê.
Hay những người
đi vác thuê
Luôn nhớ thương quê
Mơ ước ngày về
Tình nghèo
thôi vấn thôi vương
quê nhà bao mến thương.