Thơ: Minh Nhật
Chiều phố mênh mang nhìn lá thu rơi
Hạt nắng lung linh dìu gót em vội
Xào xạc hồn ai tìm lối
Tuổi mộng rải nhớ lên môi
Khẽ tung tăng trượt dốc bên đồi
Má em hồng đắm đuối chiều rơi
Gửi hết yêu thương nhờ gió đưa hương
Chuyển đến vai thon làn tóc tơ mượt
Bồng bềnh vần thơ lạc bước
Tâm hồn tìm phút bên nhau
Ái ân say tình thắm muôn màu
Để vương hoài thương nhớ ngàn sau
Mùa thu trăm năm qua
Gieo nỗi buồn mang mác bao la
Giọt thu rơi vàng theo chiếc lá
Ru hồn anh lắng sâu vời vợi
Bao buồn thương tái tê cuộc đời
Như ngóng đợi một người chưa tới
Chiều thu nay nên thơ
Nghe lòng yêu chứa chan mộng mơ
Hồn thu nghiêng lả lơi nhung nhớ
Say tình em thắm trao hẹn hò
Thu vàng vương lá rơi tình tự
Cho một người da diết nhớ người