Thơ: Minh Nhật
Yêu em một chiều đông buốt
Tuyết trắng nhẹ bay lả lơi
Tôi mơ dệt mộng khung trời
Say đắm tình yêu đầu đời
Ngỡ xuân sang đẹp tươi
Nhưng én về thuyền đã xa mù khơi
Trong tôi đậm mùa đông ấy
Giá buốt hồn hoang mãi hoài
Em đi để lại tháng ngày
Nhung nhớ sầu thương miệt mài
Hỡi em em về đâu
Có nghe giọt sầu, ta rót lên tình đau
Người đi bỏ lại tôi
Băng giá lẻ loi một mình
Ngược xuôi gạn bình minh
Em vui cùng duyên mới
Bến gấm phù hoa
Màu hoa trinh tuyết
Ngồi đây cùng chiều đông
Tôi uống ngà say rượu nồng
Lệ cay ngập bờ môi
Giọt đắng ngừng trôi
Nhớ thương ai ngậm ngùi
Tôi say trầm trong bông tuyết
Gió rét hồn bay ngã nghiêng
Theo em về tận cuối miền
Lưu luyến mùa xưa biền biệt
Đắng cay rượu nồng men
Giá băng đượm tình, lòng thầm gọi em