Đôi khi muốn châm một điếu thuốc
Rít vào cuống phổi làn khói mông lung
Thổi vào không trung xem muộn phiền có tan thành mây khói
Đôi khi muốn tu vài nốc rượu
Nhấm vào môi nhạt giọt nồng cay đắng
Chìm vào men say xem nỗi nhớ có theo rượu cạn vơi
Đôi khi muốn yêu vội ai đó
Lấp vào cõi lòng khoảng trống chơi vơi
Phủ vùi con tim mang nặng hình bóng ai đầy ký ức
Nhưng khi bóng tối tràn qua ngỏ
Vỡ oà tâm tưởng về em nơi đó
Người vẫn ở đây, thản nhiên ngự trị trong ta khát khao dày vò.
Thì thôi ta cứ cho mình sống cùng kỷ niệm
Tình ta xin vẫn trao người vẹn nguyên tinh khiết
Chẳng cần pha khói thuốc
Chẳng cần chuốc hơi men
Hương vị người trong ta vẫn đậm sâu hơn cả
Vậy đi, anh cứ cho mình đắm chìm ảo vọng
Một khi tâm thức không còn nhận thêm đau đớn
Lửa tồn sinh sẽ lớn
Bình ổn sẽ vươn ươm
Trả lại anh thư thái tâm hồn
Mạnh mẽ, kiên cường, ấm áp hơn.