Chiều ấy mưa tầm tã, anh nắm tay tôi rưng rưng từ giã.
Trời đất ghi tình ta, bằng mây đen góp cơn mưa đầu mùa.
Tôi nghe tâm tư buồn xa vắng, anh nói không nên lời.
Thương cảm dấu trên môi, ai không thương nhau giờ phút cuối.
Khi tiễn chân người thân, trên đường đời.
Lòng anh hi sinh vô biên,
Nặng tình yêu sông núi không thẹn trai thời chiến.
Gió mưa hôm nay, thành hoa nắng tin yêu ngày mai
Đời mình như chiếc lá trôi dạt trên biển khơi gặp giông tố tơi bời.
Hẹn mùa mưa năm tới
Tôi với anh tâm tình chỉ một ngày mà thôi.
Trời vẫn mưa tầm tã, anh bước đi đưa tay lên từ giã.
Nhìn bóng anh dần xa, lòng tôi ghi nhớ cơn mưa đầu mùa.
Quê hương đôi ta đầy lửa khói, thân chiến binh xa vời.
Gian khổ lắm anh ơi! Tôi nghe mưa rơi nặng vai áo.
Không biết anh bây giờ ở đâu?