MAI NGƯỜI ĐI
Mai người đi mờ khuất sơn khê
Không còn nghe tiếng bước ai về
Trên đồi xưa rừng mơ vàng lá
Ngựa hoang nào xa bến sông mê
Mai người đi lòng nhớ miên man
Ai cuồng say dưới ánh trăng vàng
Khúc hát nào ru đời héo hắt
Bến sông buồn giờ đã tan hoang
Mai người đi một kiếp lang thang
Ai còn đây giữa chốn hoang tàn
Đêm cuối cùng tiếng lòng thoi thóp
Biết khuya này mình cũng ly tan
Mai người đi dòng sông lạnh giá
Mai người đi nước mắt nghẹn ngào
Ngày từng ngày chìm trong thương nhớ
Người không còn ru giấc chiêm bao…
Xuân Mai