(Lý qua cầu, lý mỹ hưng)
Chiều nao,
con nước dâng lên rồi
Bơi xuồng giăng lưới
trên đồng sâu
Cha thức suốt đêm thâu.
Mẹ ngồi chợ quê
mong người mua
mớ rau dưa cà.
Hàng cây đu đủ
xác xơ vàng ươm thân lá
Chiu chíp gà con mồ côi
nước dâng cao
lạc mất nhau rồi…
Nồi canh
Cha nấu con rô đồng
Ngọt ngào đu đủ
hương tình quê
Trông khói bếp đê mê.
Dạt dào tình thương
Ơn Mẹ Cha
sớm hôm tảo tần
Dù con khôn lớn
chẳng quên ngày xưa gian khó
Thương lắm nồi canh chiều mưa
Ấm trong tim
mùi cá rô đồng.
Rồi chiều nay
Nghe lòng tái tê nỗi niềm
Nhìn con nước tràn dâng
nhớ hình bóng Cha năm nào
Giờ còn đâu
xuồng câu tay lưới
Cha về chốn xa
Con nhớ thương Cha
ngồi đây ngắm mây trời bay
Chén canh thơm nồng,
rô đồng ngày xưa Cha nấu
Mãi trong tim này
muôn đời không hề mờ phai.
Cuộc đời Cha,
nhọc nhằn bán lưng cho trời
Màu nâu rám làn da,
nhưng lòng vẫn luôn rạng ngời
Vì đàn con
ngày đêm mưa nắng
Đâu màng tấm thân
Cha ước mong sao
ngày sau các con thành nhân
Sống cho nên người
cuộc đời bình an hạnh phúc.
Dẫu nay xa rồi
nhưng lời cha dạy còn đây.
Vắng Cha trong đời
con thành gà con côi cút
Giữa cơn mưa chiều
Nghe lòng nhớ nhiều về Cha.
Sống cho nên người
cuộc đời bình an hạnh phúc.
Dẫu nay xa rồi
nhưng lời cha dạy còn đây.
Vắng Cha trong đời
con thành gà con côi cút
Giữa cơn mưa chiều
Nghe lòng nhớ nhiều về Cha.
Hoài Phong
18/11/2019