Chiều nay ngồi đây chợt nhớ lời ru từ nơi quê mẹ
Là quê mẹ Âu Cơ mây giăng núi
Đắn đo thương đàn con cuối biển khơi
Là quê mẹ câu ầu ơ, nhẹ đưa nhịp võng trưa hè
Thoảng nghe lời ca dao bên hiên vắng
Thương bờ tre nắng nghiêng nơi đầu sân
ĐK:
Là quê mẹ đó, bóng Thăng Long mờ khói sương
Là quê mẹ đó, cố đô muôn đời nhớ thương
Mẹ lưng còng ngóng trông ai
Gánh rau nghiêng nặng trĩu đôi vai
Giờ chỉ còn trong niềm nhớ, mẹ đan áo giữa khuya đèn hiu hắt soi
Buồn dâng đầy vơi, mẹ trông ngóng đứa con phương xa
Chiều xa vắng cung đàn buông trầm ca
Lời ru thiết tha sầu vương
Trên phố người lê bước chân tha hương