1. Em cứ thinh lặng chấp nhận cho số phận
Ai đó hỏi rằng khi buồn có nhớ không?
Khóe mắt rưng rưng bàn tay vẫn nắm
Kìm nén em không được khóc
Bởi trên đời không có ai yêu ai thật lòng.
Nơi cuối con đường, không còn ai đứng đợi
Cơn gió se lạnh kéo hạt mưa cứ rơi
Tất cả nơi đây đều như ngày xưa
Chỉ có anh không còn nữa, đau đớn chấp nhận
Hai chúng ta xa nhau trọn đời.
[ĐK:]
Em phải đi đến nơi đâu để thấy con tim được bình yên?
Em phải khóc đến bao lâu thì mới quên đi được niềm đau?
Phải yêu hết con tim mới thấu đôi ta cần nhau thế nào
Hay cuối cùng chỉ có em yêu anh thật lòng.
Ai từng đi dưới cơn mưa khóc hết nỗi đau vào trong mưa?
Ai từng thức trắng đêm thâu để cố quên đi những ngày xưa?
Từng là tất cả của nhau đến hôm nay chỉ còn nỗi đau
Đến cuối cùng hai chúng ta vẫn phải xa nhau
(Đến cuối cùng em mất anh suốt một đời).
2. Ai cũng mong được nắm bàn tay của một người
Đi đến suốt đời dẫu hạt mưa có rơi
Chân bước nhưng tim lại không được vui
Vì tất cả đã thay đổi
Đến suốt đời em vẫn không thể quên một người.