Sáng một mình nhớ anh
Trưa ngồi chờ tiếng anh
Chiều chợt nghe bước anh về đây
Đêm mình em ngồi khóc.
Hỡi người tình sao anh bỏ em
Đi về nơi không có đôi ta
Mưa ngoài trời vẫn rơi
Bão giông khóc cho cuộc tình.
Em chỉ có anh
Một mình anh ở trên thế gian
Không một ai có thể thay thế anh đâu
Ngàn năm sau em vẫn chỉ cần có anh
Một mình anh ở trong trái tim em
Mưa dù rơi bão giông cuốn xoay
Cũng không thể cách chia tình ta.
Anh ơi anh có biết không
Mình em quặn đau sống trong nhớ thương
Cố gắng quên anh cố gắng quên đi
Mà sao khó quá khó quá anh hỡi.
Và có lẽ sẽ gục ngã thôi
Hãy về đây giúp em đứng lên
Tiếp sức cho em sống tiếp từng ngày mất anh.