Ân Cha Mẹ sau rày sao quên được
Công sinh thành như trời rộng bao la
Nhớ Cha xưa, lòng nghe thấy xót xa
Lệ ướt gối, thương Mẹ hiền khó nhọc.
Con nhớ Mẹ, từng đêm con vẫn khóc
Qua tháng năm, Mẹ gian khó nuôi con
Lòng mẹ hiền đẹp hơn ánh trăng khuya
Con ngưỡng vọng, cúi đầu thương nhớ mẹ.
[ĐK:]
Mẹ ơi! Mẹ ơi! Không có Mẹ, đời con sao hiu hắt
Nếu thiếu Cha, con không thể lớn khôn
Nay thế nào Cha Mẹ bỏ con đành sao
Ôi cô độc, đời con bơ vơ quá.
Cha Mẹ đâu? Con tìm muôn khắp chốn
Mây bay bay, nhìn trời đất bao la
Mênh mang buồn, tìm không thấy mẹ cha
Thương Cha Mẹ nghe hồn đang nức nở.