Lối :
Cầm quyết định xa rời nhiệm sở
Tôi thấy lòng tràn ngập nỗi bâng khuâng
Đi bên tôi chân bước ngập ngừng
Em khẽ hỏi tôi nghĩ gì trước khi rời xa Duyên Hải
Vọng cổ :
1- Lời từ biệt vấn vương từng câu nói, An Thới Đông vang vọng tiếng ve ... sầu. Phượng vĩ đơm bông thắm mộng ban đầu. Nhịp cầu ván lắc lư ngày mới đến tới bây giờ mở lối mộng tình yêu... Còn lại trong tôi bóng nắng ban chiều, cơn mưa lớn ướt đầm mái lá , làm rối tóc em cô giáo nhỏ hiền hòa của các cháu thơ nơi miền Duyên Hải.
2- Lúc sắp ra đi biết nói sao lời từ biệt ai biết lòng tôi vẫn ươm nắng sân trường... Như nhớ những hôm thức viết báo treo tường... Tập văn nghệ cho kịp ngày hội Tết bên chén trà nghi ngút khói sương khuya... Rồi có những hôm tôi tiển bước em về, nghe hương đất mới thấm qua từng nỗi nhớ... Để biết hôm nay dẫu còn nhiều gian khổ, nhưng đời sẽ trao mình hạnh phúc những ngày sau.
Lúc sắp ra đi càng thấy lòng thiết tha cùng Duyên Hải
Mỗi khi cơn gió về thổi nhẹ bóng trăng ....
Ca Nam Xuân : ... tan (xg)
Đứng lặng nhìn (hò).---- sóng bạc lung linh (xg)
2- Trong ký ức miên man (xg).----
Những tháng ngày bên nhau (xg).----
7- Nên dễ đâu nói lời ly biệt (fan)
Khi tâm hồn lạc nẽo suy tư (liu)
8- Xa xa từng tiếng sóng xô bờ (fan)
Đưa tôi về với ước mơ (liu).----
Vọng cổ :
4- Bình Khánh ơi, bao năm qua sống giữa vùng trời duyên hải ngày lại ngày qua gió biển ngát hương ... đời. Điệu hát ru em ngọt mát trong lời. Tôi thầm hỏi hàng cây che bóng mát khi xa rồi còn nhớ đến tôi không... Tôi hỏi biển khơi nước chảy xuôi dòng, cơn gió nhẹ có làm lòng em dậy sóng... Rồi tôi hỏi em tương lai và ước vọng... em nhìn tôi khẽ mím môi cười .
5- Tôi hiểu rồi, dù hôm nay tôi trở về thành phố, nhưng vẫn theo tôi những đôi mắt học trò... Tha thiết nhìn tôi như muốn nói hẹn hò... Viên phấn trắng sẽ mòn trên tấm bảng, tóc sẽ bạc màu theo bụi phấn thời gian... để từng ngày quyển vở lật sang trang, chỉ còn lại trong tôi từng trang giáo án... kể cả phút giây buồn vui lãng mạn, với tình em tha thiết dịu dàng.
6- Xin cho tôi một chút phấn vàng, để tôi vẽ cành hoa trinh nữ... bên cạnh cánh mai vàng bông rực nở một góc trời hạnh phúc gởi cho em... Cô giáo tôi yêu bé nhỏ dịu hiền để được nói cùng cô những lời tha thiết... Không, cô giáo ơi, Duyên Hải trong tôi không có lời từ biệt dù mai đây thành phố đón tôi về...
"... Xin được chia vui cùng anh một nửa
Xin được chia buồn một nửa cùng anh..."
Lời em nói, trang sách đời rộng mở , viên phấn hồng vẽ đẹp những mùa Xuân.