Rồi chợt đến một ngày nghe tim hoài thai cô đơn
Anh nghĩ, mình cần ai đó
Từng điều bỏ ngỏ
Nhiều lúc đánh rơi tựa viên kẹo thơm vội vã đi tìm.
Anh như chú bé lạc loài
Bước đi giữa những ngây ngô
Anh mơ một khoảng sân vắng, bầu trời ngập nắng
Một ấm áp có giấc mơ đậu trên tầng cao xa vời.
Là một tổ chim cúc cu, một thảo nguyên vắng
Con sông ngày mưa lượn quanh núi quanh đồi
Hay chỉ là ngồi tựa vai rất lâu, nhìn thời gian trôi
Những lúc vui ta cất tiếng hát giữa trời.
[ĐK:]
Có quá nhiều thứ đã xa, quá nhiều thứ sẽ qua
Có quá nhiều thứ mãi là riêng nhau
Trăm năm một giấc rất mau, đâu cần đến kiếp sau
Để tròn câu hứa bên nhau.
Có quá nhiều thứ đã xa, quá nhiều thứ sẽ qua
Có quá nhiều thứ mãi là riêng nhau
Trăm năm một giấc rất mau, đâu cần đến kiếp sau
Để tròn câu hứa bên nhau.