CHUYỆN GIÀU NGHÈO
Nhà giàu ai hiểu được ai
Nhiều khi đêm xuống thở than 1 mình
Nhà giàu lụa gấm cao sang
Nhưng mà ai biết âu sầu miên man.
Ngày nào luống ở gần nhau
Nhiều khi đi sớm về khuya mà vui
Nhà nghèo vách lá đơn sơ
Nhưng mà tình cảm sánh hơn bạc vàng.
Ôi nhớ! Nhớ sao chuyện ngày xưa
Dẫu tuy nghèo mà vui
Đâu phải như bây giờ thui thủi mình anh
Giờ em đã quên chuyện ngày xưa đó.
Có phải sang giàu người ta đổi thay
Biết đâu sang giàu lòng đau nhiều hơn.
Ai thấu..
Thấu cho chuyện giàu sang
Lấm lem tình đành mang
Em mãi mê chơi rồi
Đâu nghĩ về tôi
Đành lòng làm sao hai chữ nhà giàu
Giàu mà cô đơn ai muốn chi giàu
THƯƠNG VỢ
Muốn chơi cho hoài, tui cứ để vợ lo hoài
Sáng trưa hay chiều, cả ngày tui cứ nhậu say
Tội nghiệp vợ tui, một lòng một dạ với tui
Hôm sớm lo cho chồng, chưa một lần vợ than bất công
Có khi ra ngoài, tui cứ lén vợ ra hoài
Với bao cô nàng, tóc dài xõa đến ngang vai
Tại vì tui sai, nên chẳng lấy lòng đươc ai
Mới hiểu ra chân tình, chỉ có vợ là yêu mình
Ơi vợ vợ ơi, sao mà em không cười
Ơi vợ vợ ơi, thương vợ nhất trên đời
Anh thề từ nay , sẽ không còn nhậu say
Anh thề từ nay, sẽ không để ý ai
Ơi dzợ dzợ ơi, bây giờ anh hiểu rồi
Anh thiệt không nên, để vợ khổ một đời
Anh thề từ nay, chăm lo dựng lại tương lai
Anh thề suốt kiếp, trọn đời không hề đổi thay.