Có những lúc
Em nhớ anh phát điên lên
Em nhớ mình đã trò chuyện
Em nhớ mình đã khóc suốt đêm
Có những lúc
Em nói chẳng muốn yêu thêm
Em nói trái tim quá mềm
Em muốn có anh ở bên
Sợ mình yêu xanh sẽ vỡ
Nhiều lần làm tim em ngưng thở
Chẳng ngọt ngào tình yêu đôi lứa
Em muốn giống như người tanh được đón đưa
Mà đoạn đường trót lỡ
Tựanh mặt trời mặt trăng cách trở
Lại một ngày dài trôi quanh nữa
Em đây anh đấy xanh quá uhm
Yêu là yêu thật rồi
Cả ngày em cứ chỉ ngóng và đợi
Một ngày nào đó chòm sao chuyển rời
Khoảng trời em chẳng còn chơi vơi
Yêu là yêu thật rồi
Bỏ ngàn nỗi nhớ vào áng mây trôi
Một mình em chẳng thể nói thành lời
Liệu ngày mai có còn chung đôi
Hay là lỡ uhm
Lỡ thì sao
Lòng em lại bỗng ngổn ngang
Mình em lạc giữanh hoang tàn
Cứanh trăm ngàn vỡ tan thành trăm vạn
Lỡ thì sao
Người cứ ở cao thật cao
Còn em nhỏ bé thế này
Những đong đầy chỉ mây trời biết vậy