Cho tôi đi theo với
Nơi anh đi về
Về nơi đẹp trời hơn
Tràn đầy đam mê
Mỗi giây tôi đi tìm, tâm hồn tôi lạc nơi chốn nào
Âm thanh của thành phố
Ngày càng lên cao
Nơi nhân gian sum vầy
Em có nghe thấy
Tiếng réo gọi tâm hồn
Ngân vang đâu đây.
Ngày lang thang!
Trong cơn mơ không veston không cà vạt
Không nhiều Than Thở dẫu mình hay mơ về Đà Lạt
Đi cho vai áo bạc màu những hành trình dài
Để khi ta thay áo mới nhìn lại đã thành hình hài
Không có đường nào khó, chỉ có chân ngại lối xa
Cuối con đường dần ló mặt trời, lên xua màn tối qua
Nắng ươm ta màu đời, mai ta mọc thành cây cao
Và khi gió ru ca cội nguồn ôi mình hôm qua đây sao?
Hôm nay sao tôi cô đơn quá
Hôm nay sao tôi cô đơn quá
Bước một mình giữa nơi xa
Mà niềm vui dường như đã
Hôm nay sao tôi cô đơn quá
Hôm nay sao tôi cô đơn quá
Nỗi đau rơi thành hai dòng
Lang thang đi dọc nhân gian
Trời đất mênh mông bao la
Chẳng biết nơi đâu là nhà
Chỉ mỗi riêng ta yêu ta
Ngồi một mình ta hát ca
Hôm nay cho tôi đi theo với
Hôm nay cho tôi đi theo với
Bước một mình giữa nơi xa
Mà niềm vui dường như đã
Hôm nay cho tôi đi theo với
Hôm nay cho tôi đi theo với
Nỗi đau rơi thành hai đường
Lang thang đi dọc nhân gian.