Một chiều 30 ngày tết xa xăm ngước mắt con đang nhìn về
Nhìn về phía bầu trời cao xa xôi
Lòng lặng thinh
Con nhớ xuân xưa bên gia đình mình
Phận làm dâu con phải đi, đi xa mái ấm xa cha mẹ yêu
Phận làm dâu con phải xa quê hương
Rời đàn em rời những ký ức thơ bé sẽ không trở lại
Giờ là 30 tết mọi người chuẩn bị ở nhà năm mới đến đâu rồi
Mẹ ơi con nhớ khoảnh khắc năm ấy khi con 15
Mẹ đã nói với con rằng một ngày con sẽ gặp người
Con theo họ về mãi thôi
Giờ là 30 tết một mình bùi ngùi phận làm dâu ở nơi xứ người
Mẹ ơi có biết con nhớ mẹ lắm con khóc được không
Tóc cha đã trắng mấy phần vậy mà bao nhiêu xuân rồi con chưa về để về báo ơn