Anh thường nghĩ mình quên mất rồi
Thời gian ngỡ trôi sẽ cách lòng
Anh thường nghĩ cảm xúc nhất thời
Mà đâu biết say một đời
Rồi khi đã biết là, người em vốn thiết tha
Chẳng phải nơi này mà từ một nơi xa
Lặng nghe em nói, lòng anh đau nhói
Cứ trách sao không nhận ra tình yêu sớm hơn
Thì ra là mất
Tình yêu đẹp nhất ta luôn hoài nghi
Dù cho ngày qua kế bên
Còn thầm mong bấy lâu, còn nhìn em phía sau
Để luôn được thấy, nụ cười ấy
Thì ra là thế
Tình yêu chậm trễ đôi khi vài giây
Thì ta sẽ thấy đớn đau
Ngày mai đến nữa thôi, tất cả mọi thứ sẽ trôi
Như một cơn gió, anh sớm sẽ quên được em
Khi xưa khi ta chung lối đi
Khi xưa ta thân nhau rất lâu
Yêu em ta đâu hay biết chi, nghĩ rằng chỉ là một tình cảm nhỏ bé
Biết thế ta chẳng để em đi
Nước mắt ta đâu rơi trên mi
Giờ anh phải cố tỏ ra bình thường để em buồn vui ở bên cạnh ai
Rồi khi đã biết là, người em vốn thiết tha
Chẳng phải nơi này mà từ một nơi xa
Lặng nghe em nói, lòng anh đau nhói
Cứ trách sao không nhận ra tình yêu sớm hơn