Chiều hoàng hôn dần buông
Lê bước chân con đường dài
Từng cơn gió cuốn theo ngàn nỗi đau
Vì anh biết tình yêu nay đã không như ban đầu
Là do anh đã quá vô tâm người ơi
Ngày hôm qua tình yêu, anh đã quá sai lầm
Để giờ đây bước đi cùng với ai
Và giờ đây cô đơn, anh mới hiểu được rằng
Chỉ mình em sẽ mãi là người anh yêu.
Làm sao anh có thể quên đi hết kỉ niệm
Bóng dáng xưa sao vẫn không phai mờ
Anh đã cố kìm nén giấu hết đi nỗi buồn
Nhưng sao không thể nào quên em.
Cần bàn tay ấy, hơi ấm vẫn mãi quanh đây
Cần khi có có nhau, ôm em sau lưng thật chặt
Cần em để biết, anh vẫn còn yêu em.
(Cần em để anh biết, anh vẫn còn yêu em)...