Bộ Phim Cho Một Người Xem

Tác giả: B:OKEH
[VOICE 1]
Em lo sợ mỗi khi bố mẹ gọi tới tên mình...
Bởi vì em chỉ sợ là ai đó sẽ nói cho bố mẹ em biết...
Thực sự lúc đấy em cảm thấy, bế tắc và em không biết phải làm gì cả...
Tại vì...Em nghĩ là nếu mà em chết đi thì...em không phải đối mặt với
...uhm...cơn thịnh nộ từ bố mẹ nữa...
Tại vì...em chết đi thì...uhm...sẽ được sống...

1. Nắng tàn, lay lắc trên tấm ván
Giữa căn gác hôi hám, ảm đạm, lạnh toát
Nhấc cánh tay, đặt lên trán, cùng cảm xúc thở than
Bệnh quạng, còn thêm cả đống tiền nợ cuối tháng

Cắn răng, cố ráng, bắt xe ôm tới quán
Thay quần rách, áo nhăn, bằng bộ cánh tươi mát
Ly bia rót, đầy bọt, khách phạt nốc cạn
Thanh quản, tràn, ngập ngao ngán

Đến loạng choạng, choáng váng, buông xác xuống mặt sàn
Mặc ham muốn khoái lạc, nhấm nháp, xé toạc
Giá mà như người em yêu bế em lên tấm thảm
Biết bao nhiêu lãng mạn, em cất chật cả hành trang

Phũ phàng! Cuộc vui thật vội vàng!
Lất phất ngoài lan can
Cơn mưa ngâu chia mảng màu của mỗi cơn đau thành 1 không gian khác
Có hạnh phúc nào đâu?
Lời hứa bị đào vất vào đất thật sâu

Lệ sầu ướt át, phác 2 hàng, đứt đoạn và cay rát
Móng tay khắc, nỗi mất mát lên vầng trán này sau bao tháng ngày
Yên lặng là người bạn trung thành
Khi tiếng gào tiếng nấc, ngân vang rồi dần tan

Trong cơn mê em thương xót bản thân em
Và đây là bộ phim cho 1 người xem
Không quá khứ, không tương lai, không có điểm dừng
Và đôi chân cứ chạy mà không biết cách để ngừng

Không quá khứ, không tương lai, không có điểm dừng
Và đôi chân, chạy
Cứ chạy, cứ chạy, cứ chạy
Cứ chạy
Mà không biết cách để ngừng

2. Má vắng nhà suốt đêm qua
Rồi má thấy ba đi với 1 người đàn bà xa lạ
Tô canh dĩa cá nay đã thay bằng cãi vã
Va li kéo đi 2 ngã, còn mưa cứ rơi, tầm tã

Chẳng ai nhận phần sai cả cứ để mặc em sống trong nhục nhã
Bao sợ hãi xung quanh đây, chỉ đến khi má đã ngủ say
Lúc cửa phòng bị khóa trái, gã bật cười phá lên, khoái trá
“Không bao giờ Dượng làm vậy mà, nếu có làm thì hay...”

Chày cầm trên tay, bà nằm đấy
Hơn 6 năm sau, vẫn rỉ tai nhau về 1 vụ cháy dưới ánh đèn cầy
Nguyên nhân đến nay chưa được tìm thấy
Là niềm vui giấu trong tiếc nuối, buông xuôi buồn tủi, cúi mặt ngậm ngùi

Thứ em cần chỉ đơn giản là vòng tay, ôm ấp dỗ dành qua giấc nồng say
Chiếc hôn nhẹ nhàng đặt lên trán trước khi tia nắng mai lay em thức dậy
Đáng tiếc thay, rằng may mắn
Đã chưa bao giờ ghé sang đây

Cứ thế mỗi ngày trôi xuống dạ dày là lời đọa đày cùng những đắng cay
Nắm chặt sợi dây thừng này, lần tới nơi thanh thản đong đầy
Nhưng đâu hay, ngay chính giây phút ấy
Em vô tình tự đẩy mình ngã vào vũng lầy lún sâu

Trong cơn mơ em thương xót bản thân em
Và đây là bộ phim cho 1 người xem
Không quá khứ, không tương lai, không có điểm dừng
Và đôi chân cứ chạy mà không biết cách để ngừng

Trong cơn mơ em thương xót bản thân em
Và đây là bộ phim cho 1 người xem
Không quá khứ, không tương lai, không có điểm dừng
Và đôi chân cứ chạy mà không biết cách để ngừng

[VOICE 2]
Bà nội em đã...rút cái sợi dây ấy xuống và...cảm thấy bàng hoàng ấy ạ...
Lúc bà...lúc bà kể lại với em thì...thì...con người em cảm thấy có lỗi nhất ở bà

Không quá khứ, không tương lai, không có điểm dừng
Và đôi chân, chạy
Cứ chạy, cứ chạy, cứ chạy
Cứ chạy
Ngừng!
  • Nghe nhạc
Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Bằng Lăng Tím
Bài này đã được xem 657 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4