Người vẽ lên đôi mắt huyền, dáng mi ướt buồn lắng sầu
Rồi vẽ lên đôi cánh mềm, nét hoa sớm tàn, chút màu xanh tươi
Tặng cho những ai còn đang khóc, làm úa phai màu mắt buồn
Tặng cho những ai còn đang muốn bay lên, nhưng cánh ướt đau rã rời
Gạt bớt chút son cuối ngày, đắp lên má hồng đã bạc mấy mùa
Mượn chút thơm tho sót lại, giữ trong nét cười (chút gì) đôi mươi
Tặng cho những ai vừa đánh mất niềm dấu yêu còn sót lại
Tặng cho những ai làm phai úa (phung phí) nét tươi, héo khô dáng ngời
Người vẽ lên khung giấy màu, mấy gam thứ sầu xám buồn
Rồi xé tung vẽ gầy, đốt tan nỗi buồn bao năm
Chờ đến sáng mai khi nắng sớm về ấm thêm từng góc phòng
Là khi chính ta đã thấy mắt ai vẫn chờ, nét buồn ngỡ còn ngây thơ