Verse 1]
Liệu ta còn được bao nhiêu ngày ?
Đâu là những sớm tỉnh dậy
Đâu là điều ta muốn hay chỉ mong mãi mãi luôn đc nhìn thấy?
Lấy tay ghì xiết nỗi buồn...nước mắt khoảnh khắc lại tuôn
Liệu chăng ngày mai còn gặp hay người phải khóc rồi kẻ phải buồn ?
Chia tay để tìm 1 tương lai mới thì tốt nhưng chắc đâu ai phải muốn?
Cố chạy thật xa để tìm 1 nơi rồi dành 1 phút trải lòng
Tìm 1 khoảng trống cất hết kỹ niệm bên trong như vậy là tốt phải không?
3 năm trôi qua để rồi ai nhớ ai mong ..
Dáng ai thấp thoáng khiến tim mãi ngóng
Xuân đi hạ tới sân trường lại trống
Khoảng đường trải rộng mênh mông
Nhưng sao chân chẳng muốn đi
Chỉ muốn dừng lại tại nơi bắt đầu
Cảm giác thật lạ bao lâu bỏ phí
Sao giờ cầm bút con tim hối thúc ngón tay muốn ghi
Bao lời giảng dạy lấn át lý trí
Hay là tất cả chỉ vì
Hôm nay đứng giữa sân trường...ngày mai nét mực còn đâu
Cuộc sống vốn không nhân nhượng ...muốn đc nghe giảng như những lần đầu
Nhưng ..cành phương vĩ đến lúc vươn mình đỏ thắm
Hóa nỗi buồn thành kỷ niệm đẹp trong từng đó năm !
[Mel]
Xin thời gian 1 giây phút nữa
Tìm về 1 chốn thân ***
Tìm lại hình bóng khi xưa nhưng giờ đây quá xa
Chỉ còn ta với ta đong đưa theo thời gian để giờ nhìn lại
Nhớ những khoảnh khắc cười đùa
Nhớ những tiếng nói từng giờ nghỉ trưa
Nhớ cả ánh mắt...giọng nói
Nhớ cả những lúc hờn dỗi
Nhớ lắm ngày tháng đi cùng từng ánh nắng..cơn mưa !
[Verse 2]
Tôi có những mối tình thật đẹp..từng đc gọi tình thơ
Dành thời gian bên trong góc lớp để cười những điều mình mơ
Tôi cũng có những thằng bạn thân bằng những cách thật tình cờ
Ví dụ tan học nhìn nó đứng chờ cô bé tôi đang định chở ...!
Những bài thơ dang dở khoảng thời học sinh của tôi đâu biết yêu ... là thương
Chuyển bức tâm thư trong ngăn bàn học đôi khi đã ngượng
Đôi khi vô tình lại vấn và vương ...hương tóc ai để nhớ
Để rồi mỗi ngày mong đc đến trường chỉ để đc mộng để mơ
“ Thương nhớ 1 ai cả ngày đông
Đêm đêm ngày tháng cứ trông mong
Sân trường vắng bóng ai trước cửa
Dặn lòng muốn ngỏ lại không xong”
Tôi lại cứ thơ rồi thẩn...cứ thẩn rồi thờ
Đâu hay thời gian cứ trôi đi mất chứ chẳng đợi chờ
Tự biến mình thành 1 mẫu khuôn chật hẹp
Để bây h nhận ra tôi có đc những nỗi buồn thật đẹp !
[Mel]
Xin thời gian 1 giây phút nữa
Tìm về 1 chốn thân ***
Tìm lại hình bóng khi xưa nhưng giờ đây quá xa
Chỉ còn ta với ta đong đưa theo thời gian để giờ nhìn lại
Nhớ những khoảnh khắc cười đùa
Nhớ những tiếng nói từng giờ nghỉ trưa
Nhớ cả ánh mắt...giọng nói
Nhớ cả những lúc hờn dỗi
Nhớ lắm ngày tháng đi cùng từng ánh nắng..cơn mưa !