Lê chân trên cát đi về phía mặt trời
Lê chân trên cát bỏng rát
Bên kia dòng sông nơi đồng xanh bỏ lại
Trong em chẳng có ngày mai
Đôi chân đi theo mặt trời, đi theo con tim mỗi sớm mai...
Chẳng ngoảnh lại tìm ai
Nghe đâu cơn đau trượt dài, nghe tim vang lên câu đúng sai.
Gió trả bình yên một thoáng bên tai.
Chông chênh nơi đâu dừng lại, an yên đôi khi như cát vương trên vai.
Cát để lại cho em tên một ai.
Mong manh trôi qua ngày dài, phiêu du bay ngang nơi trắng xoá hôm mai.
Giữ lại trong em chuyện yêu một ai.