Anh và em là trăng là sao
Đứng sát bên nhau ở tít trên cao
Nhưng thật ra lại vô cùng xa
Tíc tắc nơi đâu giữa đêm muôn trùng.
Anh là mây còn em là sóng
Cùng lối đi chung biển cả mênh mông
Nhưng thật ra lại vô cùng xa
Phía dưới sông sâu
Phía đó mây cao.
[ĐK:]
Anh làm sao để em hiểu thấu
Những yêu thương mà anh chôn dấu
Những ước mơ mà anh nung nấu
Nhưng trái tim em vô tư em đâu biết đâu.
Thôi thì anh đành đi chung hướng
Để anh vui niềm vui anh có
Đến khi em buồn anh sẽ đến
Cùng em dạo bước đi dẫu đi song song.