-Nhạc-
Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào
Lời mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng mẹ yêu.
Lòng mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu
Tình mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ
Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ
Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng khóc trẻ thơ …
-Vọng cổ-
1. Mẹ ơi đứa con xa đã trở về đây xin gục đầu bên gối mẹ. Con đã hiểu nhung lụa vàng son là phù du hư ảo chỉ có tình mẹ thiêng liêng hiện hữu …trên đời. Con đã lớn lên trong tiếng mẹ ru hời. Giọng ru ngọt ngào, êm đềm núi rừng xao xuyến, sóng biển cũng im lìm khi nghe tiếng mẹ ru. Dù trưa hè hay giữa đêm thu, mẹ ấp ủ nâng niu ru con tròn giấc ngủ. Đời mẹ âm thầm hứng trọn gian lao, chỉ mong con đạt thành mộng ước ….
2. Mẹ ơi, mẹ đâu rồi mà bốn bề hoang vắng, sao chẳng như ngày xưa ngồi tựa cửa đợi con về. Cho con được sà vào lòng mẹ nghe lời an ủi vỗ về. Kìa bóng mẹ đang lẩn khuất sau hiên vắng, mẹ ra thăm vườn, sửa lại dây trầu, chăm chút hàng cau. Con chó phèn cứ lẽo đẽo theo sau, giống như con ngày xưa chẳng rời xa chân mẹ. Hình ảnh cũ hiện về lòng con đau xé, mẹ đã đi rồi mẹ vĩnh viễn xa con …
-Nhạc-
Thương con thao thức bao đêm trường
Con đã yên giấc mẹ hiền vui sướng biết bao
Thương con khuya sớm bao tháng ngày
Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn
Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâu
Dù khi mưa gió tháng ngày trong đời bề dâu
Dù cho phái nắng nhưng lòng thương chẳng nhạt màu
Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng … mẹ yêu./.
-Vọng cổ-
5. Giữa lắng đọng không gian tiếng đàn bầu nhà ai thánh thót. Sao nghe như tiếng mẹ ru xưa từng giọt chảy …qua hồn. Mẹ ơi, hãy về bên con dù trong giấc mơ buồn. Con đã đi qua đường đời muôn vạn nẻo, mà đường về quê mẹ thiếu vắng dấu chân con. Lòng mẹ rộng như sông biển, cao tợ núi non, con bất hiếu chẳng đáng sánh cùng cát bụi. Một đời mẹ vì con một đời không hờn tủi, nắng xế bên hiên soi bóng mẹ đợi con về.
6. Con quỳ bên mộ mẹ đà xanh cỏ, trong khỏi nhang mờ con khóc mẹ mẹ ơi. Hàng cau, dây trầu cũng đẫm giọt sương rơi, như trách hờn con sao không về bên mẹ. Con đi tìm cho mình một thiên đường ở trời xa, để mẹ âm thầm bên ngọn đèn hiu hắt. Mẹ chính là thiên đường con vừa đánh mất, trong cõi tâm linh con thấy mẹ đang về.
Mẹ nhìn con mẻm cười âu yếm
Anh mắt dịu dàng tha thứ tội cho con
Bao nhiêu báu vật trên đời
Không bằng lòng mẹ một đời vì con.