Thôi đành, mình xa cách nhau,
Để long, ngàn năm nỗi đau,
Cho cuộc tình mới, sẽ không buồn bã,
Cho cuộc đời mới, sẽ thôi nghiệt ngã
Cho giọt nước mắt, nhạt nhòa thương yêu.
Lời nào, là ngõ sâu vô tận,
Lời nào là lối cho thiên đường.
Lời nào là dối gian người hỡi.
Lời nói vô tội, xót xa tình mơ.
Nhọc nhằn, đời mất đi nhiều,
Vội vàng tình chết theo chiều,
Ngỡ ngàng đời với bao lầm lỗi,
Ngày tháng vô tội, cuốn trôi.
Thôi đành, mình xa cách nhau,
Để long, ngàn năm nỗi đau,
Cho cuộc tình mới, sẽ không buồn bã,
Cho cuộc đời mới, sẽ thôi nghiệt ngã
Cho giọt nước mắt, nhạt nhòa thương yêu.
Nơi này lặng lẽ, nỗi đau cào xé,
Nơi này cơn mê,vẫn chưa kịp tới,
Ngăn dòng nước mắt, thấm sâu linh hồn
Nhọc nhằn, đời mất đi nhiều,
Vội vàng tình chết theo chiều,
Ngỡ ngàng, đời với bao lầm lỗi,
Ngày tháng vô tội, cuốn trôi.
Thôi đành mình xa cách nhau,
Để lòng ngàn năm nỗi đau,
Cho cuộc tình mới, sẽ không buồn bã,
Cho cuộc đời mới, sẽ thôi nghiệt ngã
Cho giọt nước mắt, nhạt nhòa thương yêu.
Nơi này lặng lẽ, nỗi đau cào xé,
Nơi này cơn mê,vẫn chưa kịp tới,
Ngăn dòng nước mắt, thấm sâu linh hồn