Đường dài lê thê, và anh mỏi gối chân đi về
Em ơi em hỡi
Giận hờn chi nữa, chuyện xưa đã khép ngang lâu rồi
Đường về hai lối, anh đâu mong ta rẽ đôi.
Lỡ mai này, phố quen bỗng thấy xa lạ
Lỡ mai này, người chợt nhớ đến anh, xin nãy nhắc bằng một cái tên
Đừng gọi anh người yêu cũ.
Làm sao níu giữ đêm dài, phải làm sao hỡi em Làm sao có thể thôi nhìn lại
Trái tim này như đang thét lên, cho anh xin 1 phút
Gần em, yêu em thật chân thành.
Nếu khi xưa em có thể tưởng tượng ra những điều "lỡ mai này "
Thì có lẽ anh đã không vội vàng.