Hò ơi, ơi hò ơi, hò ơi, ơi hò ơi. Hò ơi, ơi hò
Mái chèo rạch nước sang ngang
Trên sông là sông Bến Hải trăng vàng vừa sang
Mạn thuyền sóng vỗ lời ca. Thanh bình tiếng nhạc gió hòa thênh thênh
Nước mùa khi xuống khi lên. Đò em một chiếc, lòng em một lòng
Dù khi chín đục mười trong. Con sông Bến Hải vẫn dòng thì trôi
Lời ai thương nữ xưa rồi. Gõ chèo em hát hò ơi, ơi hò
Nhớ hồi chinh chiến. Lòng thấy nao nao. Hận thời nguy biến
Sóng cuộn máu đào. Ngày nao dừng cuộc binh đao
Hò ơi Bến Hải biết bao nhiêu tình
Nào ai đem ví sông Gianh. Nào ai đem dạ bất bình gối tay
Trách rằng Nam Bắc chia hai
Vì sông là sông Bến Hải cho ai hững hờ
Dòng sông Bến Hải trơ trơ. Biết chăng chẳng biết lững lờ trôi xuôi
Riêng em trong dạ bồi hồi. Nỉ non em hát mấy lời nước non
Hát rằng biển cạn non mòn
Lòng em vẫn giữ vuông tròn không phai
Hò ơi, nơi đây giới tuyến tạm thời
Sông kia đâu dễ chia người Bắc Nam
Ai về kết chặt đồng tâm. Cà Mau bên cạnh Nam Quan ơi hò
Bắc Nam ai lỡ hẹn hò. Qua sông (là sông) Bến Hải lên đò em đưa
Ai tìm người cũ tình xưa. Muốn qua (là qua) Bến Hải em đưa cho sang đò
Xa xa dìu dặt tiếng hò. Của ai vọng lại đôi bờ rưng rưng
Đêm nay trăng giải sông Hồng
chiếu trên là trên Bến Hải soi giòng Hậu Giang
Bắc Nam một ánh trăng vàng. Đò em một chiếc sang ngang nặng tình