Những mặn nồng trót trao
Đã thành mây bay về đỉnh trời
Bao lời nói yêu tôi
Người thắp trên môi là bao lừa dối.
Bởi nắng chưa xa trời
Vẫn đam mê người vẫn đam mê người
Lời tình yêu còn ghi trên giấy
Để bây giờ hồn trút men cay.
Bao dung nhan ngày xưa
Chắc đã phai phai giữa dòng đời
Ham mê chi phù hoa
Khiến tình ta chìm trong lạnh giá.
Bởi nắng chưa xa trời
Vẫn đam mê người vẫn đam mê người
Dệt tình ta thành muôn câu hát
Hát quên đời bạc trắng như vôi.