Khói xưa thơm trà bay nghi ngút
Tựa bóng sương chưa nói lời nào
Mà trông nhau đến nhắm mắt còn yêu
Mà ngỡ như cơn mưa ban chiều hy vọng
Đắng cay lần đầu mà ngọt ngào phút sau
Phó thân ngựa ngang qua ngõ
Chợt bỗng vui mây xanh nắng vàng
Tự hỏi mình lỡ nét ấy có buồn không?
Mà cứ trông ai ngang qua mộng não nề
Rút hết tơ lòng cũng chẳng thể tỏ bày
Thương ai rồi ai thương mình
Đêm khuya rồi gối chăn bóng hình
Trăng đêm nay rọi sáng hương trà bay nhẹ
Yêu ai rồi ai yêu mình
Tiếng ai gọi đến bên tâm tình
Giật mình, hỏi thăm mình, còn không?
Đếm xuân gầy mòn theo năm tháng
Vạn cánh hoa rơi rơi trước nhà
Nào bận tâm đến sắc ấy có nhạt phai
Chỉ luyến lưu hương tan trong trà nhưng ngại
Ánh mắt đôi nơi lỡ xa khơi, thôi lời
Thương ai rồi ai thương mình
Đêm khuya rồi gối chăn bóng hình
Trăng đêm nay rọi sáng hương trà bay nhẹ
Yêu ai rồi ai yêu mình
Tiếng ai gọi đến bên tâm tình
Giật mình, hỏi thăm mình, còn không?
Thương ai rồi ai thương mình
Đêm khuya rồi gối chăn bóng hình
Trăng đêm nay rọi sáng hương trà bay nhẹ
Yêu ai rồi ai yêu mình
Tiếng ai gọi đến bên tâm tình
Giật mình, hỏi thăm mình, còn không?
Giật mình, hỏi thăm mình, còn không?