Đêm sông hàn anh đi bên em
Thành phố bình yên trong từng hơi thở
Nhưng từng nhà cao như bàn tay mở
Về phía mặt trời về phía biển yêu thương
Đêm sông hàn anh đi bên em
Thành phố lung linh đèn hoa rực sáng
Âm vọng mãi thành câu ca tiếng hát
Đã Nẵng một thời đọng lại trong nhau
Thành phố đứng lên nơi nay đông giặc đến
Đại bắc réo gầm bên thành biển hải
Ngũ hành sơn hiên ngang vững trải
Vẫn là em cô du kích kiên cường
Thành phố tháng ba sóng dạt dào cửa bể
Pháo hoa rợp trời xua tan đêm tối
Lời yêu thương chưa một lần anh ngỏ
Sẽ nói cùng em đêm thức đợi cầu quay