Yêu một người là cho, hết đi tình cảm vốn có,
Dù anh biết chẳng thể may mắn, ở cạnh em cho đến lúc nào
Tình càm anh thì ở một nơi, còn trái tim em thuộc về một hướng
Thì chẳng sao đâu, anh vẫn sẽ chấp nhận.
Nếu gặp được một người, khiến em thật sự rung động
Thì hãy nắm lấy bàn tay, cùng người ta đến cuối con đường
Đừng quan tâm anh có ở lại, vì anh chỉ như một người thế vai
Gom góp đau thương âm thầm dõi theo em.
[ĐK:]
Và nếu có một ngày tỉnh dậy thấy anh chẵng co ở đây
Chẳng còn bờ vai để em tựa vào mỗi khi trời mưa em buồn em khóc
Thì em có chắc nhớ về Anh - người đàn ông vẫn chở che em này
Vẫn ánh mắt dịu dàng mong em hạnh phúc
Chẳng hứa sẽ ở lại, cũng chẳng oán than vì em chẳng chọn (yêu)
Chỉ là nguyện sẽ ở bên cạnh em đến khi phận duyên chúng mình kết thúc
Buồn đau anh sẽ chấp nhận hết, đổi lại đây cho em tiếng cười
Vì thế giới em chưa bao giờ có Anh.