Thời gian cuốn theo bao nhiêu mộng mơ, tìm đâu giây phút êm đềm ấu thơ
Ngày đó sớm đưa đi chiều đón về, không hề cách xa, vui buồn có nhau
Ngày xưa dáng em vô tư mảnh mai, ngày xưa che nón tóc thề chấm vai
Ngày đó sẽ không bao giờ xóa mờ trong đời, nhớ thương chỉ buồn thêm buồn
Gió cuốn mây trôi nát cánh hoa rồi, đập gương tìm bóng cố nhân
Mùa thu chẳng tới Chức Nữ bên trời, khiến chàng Ngưu Lang chờ suốt đời
Tìm đâu mắt môi suy tư ngày xưa, ngồi đây thương tiếc những chiều gió mưa
Người đó ta đây muôn đời giấc mộng không thành, nhớ nhau gọi hồn thương đau