Tiếng ca u buồn như gợi lại vết thương
Đêm tạ từ đi đôi đường xa vạn lý
Em có biết không tình đắm đuối đêm ngày
Sao mãi lông đông.
Lá rơi bên thềm qua từng mùa nhớ thêm
Chim biền biệt bay bóng hình xưa nào thấy
Mang kiếp cô đơn lạnh buốt trong tâm hồn
Đường khuya phố buồn.
[ĐK:]
Tím ngắt trời mây hạt mưa ướp thân gầy
Nỗi nhớ trào dâng hồn tê tái lâng lâng
Bóng đêm tiêu điều dìu bước chân quạnh hiu
Trong cơn hôn mê gọi cố nhân trở về.
Tiếng yêu ban đầu xa rồi tìm thấy đâu
Theo nhịp thời gian hương tình nghe mặn đắng
Tôi bước lang thang và bóng đêm sắp tàn
Buồn riêng bẽ bàng.