[Ngày Xưa Anh Nói]
Ngày xưa anh nói, anh thương có em thôi không ai ngoài em nữa
Ngày xưa anh nói, em như áng mây trôi theo anh về cuối trời
Muôn kiếp xây đời, dựng lều hoa bên suối, sống cho nhau mà thôi
Những lúc sương chiều rơi
Và khi gió lơi
Rồi mùa đông băng giá em không ngại sầu côi.
Ngày xưa anh nói, không mơ ước cao sang hay cung vàng gác tiá
Ngày xưa anh nói, anh mơ có em thôi cho tim hoà tiếng đời
Đôi bóng chim trời quyện vào nhau bay mãi tới phương xa nào đâu
Đón ánh sao tình yêu
Buồn vui có nhau
Để ngàn câu thương nhớ xanh thắm màu nhớ thương.
[Con Đường Xưa Em Đi]
Con đường xưa em đi
Vàng lên mái tóc thề
Ngõ hồn dâng tái tê
Anh làm thơ vu quy
Khách qua đường lắng nghe
Chuyện tình ta đã ghi.
Những mùa trăng vu quy
Vì mưa gió không về
Chiến trường anh bước đi
Có nàng hoen đôi mi
Ngóng theo đường vắng hoe
Hỏi còn ai cố tri.
[Sao Chưa Thấy Hồi Âm]
Theo năm tháng hoài mong thư gửi đi mấy lần đời hồi âm chưa thấy
Anh ơi nhớ rằng đây còn có em đêm ngày hằng thương nhớ vơi đầy
Ngày đi người đã hứa toàn những lời chan chứa còn hơn gió hơn mưa.
Mỗi tuần một lời thư kể nghe chuyện thương nhớ,kể nghe niềm ước mơ
Nhưng anh vắng hồi thư thế là anh hững hờ hoặc là anh không nhớ.
Em đâu khác người xưa ngày lẫn đêm mong chờ tình yêu nói sao vừa
Từ lâu đành xa vắng đời trăm ngàn cay đắng hỏi anh biết hay chăng
Chỉ cần một hồi âm là em mừng vui lắm
Cớ sao anh phụ lòng.
[Nếu Được Làm Người Tình]
Nếu được làm người tình
Lạc vào mắt nai tơ cho hồn bớt dại khờ
Nếu được làm người tình
Đùa tóc trong chiều vắng
Làm gió thoáng môi hôn
Ngàn vì sao trên trời
Nhìn người yêu tôi cười
Thẹn thùng thắm trên môi
Xin gió xa thôi đừng đùa
Làn da tuyết trắng
Làm đôi má thêm hồng.
[Duyên Phận]
Chưa yêu lần nao biết ra làm sao
Biết trong tình yêu như thế nào
Sông sâu là bao nào đo được đâu
Lòng người ta ai biết có dài lâu
Qua bao thời gian sống trong bình an
Lỡ yêu người ta gieo trái ngang
Nông sâu tuỳ sông làm sao mà trông
Chưa đổ bến biết nơi nào đục trong
Rồi người ta đến theo họ hàng đôi bên
Một ngày nên duyên một bước em nên người vợ hiền
Bỏ lại sau lưng bầy em ngơ ngác đứng trông theo mắt đượm buồn
Thầy mẹ vui hơn mà lệ tràn rưng rưng
Dặn dò con yêu phải sống theo gia đạo bên chồng
Bước qua dòng sông hỏi từng con sóng
Đời người con gái không muốn yêu ai được không???
[Đường Tình Đôi Ngã]
Thôi em hãy đi về vĩnh biệt kể từ đây
Còn luyến lưu làm chi, còn vấn vương làm gì
Ai thật lòng yêu ai, đến bây giờ mình đã biết
Chuyện tình đôi ta, em hãy xem là huyền thoại
Anh đừng giận em kìa dĩ vãng mùa thương vẫn đẹp như giấc mơ
Trên trời bao ánh sao,tình ta bấy nhiêu kỷ niệm
Nào ngờ hôm nay định mệnh chia rẽ đôi ta
Em biết làm sao hơn
Mùi tóc làn môi và thư tình
Anh xin gửi lại em
Với tất cả cuộc vui anh cũng xin trả lại em
Dù mai em theo chồng
Đời đời em vẫn nhớ mãi mối tình đầu tiên
Thôi em hãy đi về khóc chỉ làm buồn thêm
Trời đã khuya từ lâu, càng vắng đêm tạ từ
Mai này thuyền hoa vui đón em về cùng bến khác
Đường đời đôi ta hai hướng đi buồn thật buồn
Anh hiểu lòng em nào ước muốn giàu sang
Bởi tình duyên trái ngang
Em vì chữ hiếu nên đành câm nín cho đẹp lòng
Chuyện tình đôi ta
Nghẹn ngào trăm đắng muôn cay thôi vĩnh biệt thiên thu.
[Định Mệnh]
Thôi nhé Anh đừng nhiều hận sầu
Đừng thương tiếc để rồi xa xôi
Đừng trách chi đã lỡ duyên đời
Hai chúng ta đi hai đường
Chuyện thương yêu đâu còn nữa
Ôm ấp chi một định mệnh buồn
Để chua xốt những gì cho nhau
Người bước đi mà nát tan lòng
Ai đứng trông theo ngậm ngùi
Tình yêu mất đi còn đâu.
[Tình Cờ]
Tình cờ mà ta quen biết nhau thật không ngờ
Tình cờ gặp nhau trên lối đi đầy hoa
Với mái tóc thơm màu đất mới
Với ánh mắt mây ngàn gió núi
Với ý sống cho ngày mai
Với những cánh tay tràn sức sống
Với tiếng nói yêu kiều nắng ấm
Tình cờ nên duyên
Mới biết núi sông là lối dấu xa vời
Dẫn dắt díu ta tìm lối dưới chân đồi
Gió bến sông sườn núi
Đến với nhau thầm nói
Nếu có em và tôi
Sống chung trên đời
Sẽ thấy giữa khô và nắng cháy
Có tiếng lá hoa thầm khẽ nói
Hãy đón lấy em và tôi
Nắng ấm với mưa nguồn sớm tối
Đất nước mãi xanh màu đất mới
Đời em bên tôi.
[Biển Mặn]
Người yêu tôi, tôi mới quen mà thôi
Lúc dừng chân trên miền đầy lá hoa
Vùng hoang vu bóng dừa bờ cát dài
Gió lên từng chiều vàng nàng xoã tóc trên biển xanh.
Người yêu tôi hay khóc trong chiều mưa
Lúc màu xanh biển mặn đục sắc mây
Bảo yêu anh em muốn chuyện đôi mình
Như màu xanh biển tình trong ngày trời xinh rất xinh.
2. Tôi đến lại đi, xa vắng đời tôi chiến chinh lâu dài
Miệt mài đời trai, vượt truông dài che khuất biển xanh
Đẹp tựa trong tranh, gót buồn lầy cho lúa thêm xanh
Trong bao lần đi tìm, anh qua vùng khô cặn
Mồ hôi thành biển mặn trên môi.
[Nếu Chúng Mình Cách Trở]
Nếu lỡ chúng mình hai đứa xa nhau
Nhìn mưa trên phố em có thương sầu
Có nghe cay mắt chiều mưa đổ
Có nghe lòng xót xa đau?
Hay em vội quên ngày đó?
Nếu lỡ chúng mình hai đứa chia phôi
Đời em con gái đã lỡ yêu rồi
Vắng anh em biết còn ai nữa
Những khi hờn dỗi xa xôi
Còn ai đưa đón trong đời…
[Tình Yêu Trả Lại Trăng Sao]
Hết những ước mơ lệ tuôn gối nhỏ
Đêm dài rưng rưng nhớ
Cuộc đời từ đây u buồn ngang trái để mình em đắng cay
Anh nhớ hay chăng?
Anh nói rằng trọn đời yêu em
Sao nỡ đành lòng nào lại quên
Câu "tình yêu giữ không nhạt màu"
Câu "mình thương đến khi bạc đầu"
bây giờ trả lại trăng sao.
[Đôi Ngã Chia Ly]
Anh ơi, anh hỡi duyên tình dù lắm thương đau
Nhưng lòng ta mãi yêu nhau
Cho thời gian không úa màu
Em ơi, em hỡi xuân về nào có đâu xa
Nếu mà mỏi gối bôn ba
Anh về nối lại tình ta
Anh ơi, nếu còn yêu nhau
Nhé đừng gặp nhau
cho luyến lưu khi biệt ly
thêm vấn vương làm gì
Em ơi, có ngờ đâu rằng
Khúc nhạc chưa tàn, mà vội xa cách em ơi
Đôi ngã biết tìm về đâu?
[24 Giờ Phép]
Bốn giờ đi dài thêm bốn giờ về
Thời gian còn lại anh cho em tất cả em ơi
Ta đưa nhau đến đỉnh tuyệt vời
Đêm lạc loài, giấc ngủ mồ côi
Người đi chưa đợi sáng
Đưa nhau cuối đường sợ làm đêm vui rũ xuống
Thương quê hương và bé nhỏ tình này
Ngậm trong đôi mắt đỏ
Vì mình 16 giờ bỏ trời đất bơ vơ.
[Thói Đời]
Đường thương đau đày ải nhân gian
Ai chưa qua chưa phải là người
Trong thói đời, cười ra nước mắt
Xưa trắng tay gọi tên bằng hữu
Giờ giàu sang quên kẻ tâm giao
Còn gian dối cho nhau
Người yêu ta rồi cũng xa ta
Nên chung thân ta giận cuộc đời
Đôi mắt nào từng đêm buốt giá
Bên chiếu chăn tình xa nhịp thở
Tình đổi tay khi rủ cơn mê
Để chua xót trên lối về.
[Đời Tôi Cô Đơn]
Tôi quen tôi đã quen rồi em
Dang dở khi tình yêu tôi không xây trên bạc vàng
Tôi quen tôi đã quen rồi em
Em khóc làm chi nữa bận lòng gì kẻ trắng tay
Tôi xin xin chúc em ngày mai
Hoa gấm ngọc ngà luôn vây quanh em cả cuộc đời
Riêng tôi duyên kiếp luôn dở dang
Nên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn như tình nhân
Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn
Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây
Tôi không hề trách đời hay giận đời mau đổi thay.
[Duyên Kiếp]
Anh ơi nếu mộng không thành thì sao
Non cao đất rộng biết đâu mà tìm
Đường đời mịt mời vạn nẻo về đâu
Mong chờ duyên kiếp đưa lối bắc cầu
Em ơi nhắc lại phút xưa gặp nhau
Trên đê vắng người lúc tan chợ chiều
Ngại ngùng mỗi lần anh đến làm quen
Má em ưng hồng vì quá thẹn thùng.
[Tình Bơ Vơ]
Càng nhìn anh yêu anh hơn và yêu anh mãi
Dù phút êm đềm xa xưa nay đã đi vào quên lãng
Trời vào thu việt Nam buồn lắm em ơi
Mây tím đang dâng cao vời
Mà tình yêu chưa lên ngôi
Ngày mình yêu
Em đâu hay tình ta gian dối
Để bước phong trần tha hương
Em khóc cho đời viễn xứ
Về làm chi rồi anh lặng lẽ ra đi
Gom góp yêu thương quê nhà
Dâng hết cho người tình xa.
[Lần Đầu Lần Cuối]
Vẫy tay, vẫy tay chào nhau
Một lần đầu và một lần cuối
Vẫy tay, vẫy tay chào nhau
Một lần cuối và trọn cuộc đời.
Vẫy tay, vẫy tay chào nhau
Một lần đầu và một lần cuối
Vẫy tay, vẫy tay chào nhau
Một lần cuối và trọn cuộc đời.
Vẫy tay, vẫy tay chào nhau
Một lần đầu và một lần cuối
Vẫy tay, vẫy tay chào nhau
Một lần cuối và trọn cuộc đời.