Chiều ở nơi đây chiều không thấy khói
Sông xa không nghe tiếng sóng buồn
Sao con bỗng thấy lòng ray rứt
Nhớ quê nhà bếp lửa chiều hôm.
Nhà ở nơi đây không có ngõ sau
Biết chừng quê mẹ ở nơi đâu
Chiều chiều mây trắng trôi trăm hướng
Mỗi hướng lòng con một cõi đau.
Đêm đêm mẹ có thường trở giấc
Chiếu lạnh trăng tàn gió lắt lay
Ngọn đèn chai nhỏ dầu sắp cạn
Con đâu về kịp để châm đầy.
[ĐK:]
Con đâu dám hẹn như người hẹn
Nên vẫn âm thầm nỗi xót xa
Rồi mai cau đổ dây trầu úa
Mẹ rồi như bóng nắng đi qua.
Mẹ ơi mây khuất trăm lần núi
Sóng biển nghìn trùng nào thấy đâu
Con biết nói gì cho nhẹ nỗi
Chiều nay vời vợi một niềm đau.
[ĐK]