Đêm tình phụ
Buồn tê tái
Một cánh hạt bay
Một cánh hạt bay mòn mỏi đêm
Ngọn đèn hiu hắt em ngồi đợi
Bao tháng bao năm bao tháng năm
Bỗng hát thương.
Lặng nghe
Tiếng kêu não nùng
Tiếng kêu não nùng
Bước chân vô cùng
Ngày xưa anh đến
Sầu mồng tơ như bật khóc
Mộng đôi môi chờ
Một chút dại khờ trước hiên lửng lờ
Một vầng trăng treo im nâu buồn
Hoa mồng tơ đậm sương.
Từ ngày ấy anh đi
Biền biệt vào mênh mông xa khuất
Một mình em gầy hao thương nhớ
Hạt lúa lép rồi hạt lá rơi
Tình úa tàn rồi
Tình héo khô
Người ơi dù biết thế vẫn chờ mong
Vẫn mong rồi sẽ tình lại về
Lặng nghe
Tiếng kêu não nùng
Tiếng kêu não nùng
Bước chân vô cùng
Ngày xưa anh đến
Sầu mồng tơ như bật khóc
Mộng đôi môi chờ
Một chút dại khờ trước hiên lửng lờ
Một vầng trăng treo im nâu buồn
Hoa mồng tơ đậm sương.
Giờ lại tiếng kêu ngân
Giờ lại vầng trăng ngăn trước ngõ
Mà người đâu người đâu chẳng thấy
Để đêm đông lạnh buồn tái tê
Một cánh hạt về buồn cách xa
Người ơi bật tung cửa gánh buồn đi
mới hay mình đã đêm tình phụ
Từ ngày ấy anh đi
Biền biệt vào mênh mông xa khuất
Một mình em gầy hao thương nhớ
Hạt lúa lép rồi hạt lá rơi
Tình đã tàn rồi
Tình héo khô
Người ơi dù biết thế vẫn chờ mong
Vẫn mong rồi sẽ tình lại về.