Thôi từ nay em mất anh mất anh thật rồi
Có cuộc đời nào mới qua xót xa lòng nhói
Thôi nghìn trùng này quá xa dẫu mang niềm nhớ
Hãy tựa như cơn gió thoảng ru đêm dài.
Trái tim lăn trên lối mòn hắt hiu dưới chân đời hiu quạnh
Bài tình ca tan vỡ đến bao giờ
Em về nơi thung lũng xa ru nhau muôn đời
Thấy càng như trăng nửa đêm giữa đêm lạnh giá.
Soi vào tận trong đáy tim những câu buồn rơi
Rơi tựa như cơn gió qua ru đêm này.