Mẹ ơi đã lâu rồi, con chưa về thăm mẹ và đàn em
Từng đêm biết mẹ buồn, nhưng đời trai lửa loạn làm sầu vương
Bao nước sâu là bao nhớ mong dù cho tháng năm cách mặt từng giờ
Con vẫn thương đàn em nhỏ bé, một bàn tay mẹ chăm sóc ngày đêm.
Trong lúc người vui bên bếp lửa gia đình, giữa chốn ngàn xanh con dẫu đẹp nét kiêu hùng
Áo bạc trắng hành trang đôi vai gánh lạnh phong sương
Mịt mờ rừng già mây che núi, qua những đồi trăng soi bóng lạnh của quân hành
Khép kỷ niệm riêng xa lánh màu áo vô thành
Xếp những tờ thư xanh em gái viết năm xưa: Hẹn chờ một ngày tay súng buông.
Mẹ ơi đã khuya rồi, thư chưa dài chưa gợi cả lời thương
Cầu xin bóng mẹ hiền thôi đừng hoen ngấn lệ buồn qua đêm
Sông núi thôi miên thôi cách ngăn trời xanh mây trắng thắm lại một trời
Cho lối xưa về thêm hoa nắng đẹp lòng mẹ già năm tháng chờ mong.