Hơ hơ hờ hớ hờ hợ hơ...
hờ hơ hơ hơ hớ hớ hơ...
Nhớ, nhớ lần đầu tiên anh gặp em
Giữa phố đông người,
em cười gật đầu xin lỗi
vì đụng phải anh.
Anh như người đang nằm mơ
giữa chốn thiên đàng
gặp nàng tiên nữ đẹp xinh
Anh ngẩn ngơ không nói lời nào
em chào rồi lại bước đi
Anh nhìn theo một chiếc áo hồng,
mà lòng mong ước ngày mai,
hai đứa mình gặp lại nhau.
[ĐK:]
Sao bao năm tháng,
xuôi ngược anh về miền tây,
ai xuôi ai khiến
hai đứa mình gặp lại nhau đây.
Trên chuyến xe đò
hai đứa chuyện trò
mà tình nghe nào xa.
Đông qua xuân tới
anh về thưa cùng mẹ cha
Ra giêng vui cưới
ly rượu mừng cô bác gần xa
Ta có nhau trong đời,
mãi không xa rời
người tình anh yêu ơi!