Những năm xưa...
Thuở ấu thơ tôi hay theo cha ra đồng
Thời còn vô tư, trang giấy trắng trong
Nào ngờ biết cha, trên đồng ruộng sâu
Từng mầm lúa lên, lưng cha thêm còng.
Tháng năm trôi...
Dần lớn khôn, tôi đâu hay cha đã già
Lòng nặng suy tư, khuya sớm thân cò
Một đời đắng cay, nuôi đàn con thơ
Dãi dầu gió sương, mong con nên người.
Cha ơi...!
Chốn tha hương, hình dáng cha
Vẫn lặng thầm theo suốt đời con
Mỗi đêm về, lời cha khắc sâu
Giữa trời đêm con hãy là vì sao sáng
Cha ơi...!
Trải qua bao nghìn đắng cay
Con lại càng thấu hiểu tình cha
Dẫu khó nghèo, đừng nghèo trái tim
Dẫu đục trong vun xới lòng nhân ái.
Tháng năm qua...
Càng xót xa, thương cha, thương vô ngần
Tựa một giọt sương hiu hắt trên cành
Một ngày vắng cha, ngỡ đời mồ côi
Sợ ngày vắng cha, gót son lấm bùn.