Gió đông thổi tuyết trắng
Phủ khắp đường chông gai
Một mình ta ngồi đó
Nốc cạn chung đắng cay
Từ màu hoa cõi trời
Vẩn đục mùi đời
Xa dần trôi hờ hững
Ngã gục hồn chơi vơi
Có ai còn tiếc nuối
Cạn chén tình năm xưa
Vọng về bên trăng suối
Khắc khoải trong nắng mưa
Mộng lòng tan vỡ vội
Gió thoảng cuộc đời
Thương người ân tình cũ
Nhuốm bụi cay ngậm ngùi
Ta say ta say nửa vời
Mùa đông băng giá thoáng cười trên môi
Ta ôm quá khứ một thời
Ngả nghiêng nỗi nhớ bên đồi vọng trông
Mong manh sương khuya lắng đọng
Hỏi ai có thấu nỗi lòng này không
Ai kia rẽ lối ngược dòng
Đài hoa trinh khiết chớm đông bạc màu
Gió khuya lay động nỗi sầu
Ngà say ta hái tình đầu năm xưa