Danh tiếng lừng vang một trời
Uy pháp thị oai độ đời
Bảo gương chiếu tới bóng yêu ma hiện soi
Quỷ vương khiếp vía, kiếm vung lên liền hồi
Đi khắp trần gian một thời
Xương máu đầu rơi ngụt trời
Một hôm nhớ tới nghĩa ân sư thiền môn
Dừng chân lữ thứ, gác kiếm gương hồi sơn
Đường xa vượt cheo leo núi cao
Thiền am tịnh yên trong giấc thu
Ngồi đây tĩnh tâm buông thư
Đem gương báu soi mình
Thấy quỷ vương hiện hình
Bảo kiếm vung lên
Nghe nhói đau thanh cổ, máu rơi loang thềm
Thầy nghe, phải chăng con đã về?
Thầy ơi! Thầy ơi con đã về
Về trong nỗi đau ăn năn
Quên soi chiếu tâm hạnh
Bao năm không một lần soi lại tự thân
Gương pháp dùng soi rọi mình
Thanh kiếm trừ yêu tàng hình
Tự tâm ngã tướng, bắt ma nơi lòng sinh
Phải đâu chém giết thế nhân muôn tội tình