Mơ trong mơ, thơ trong thơ
Nhìn lơ ngơ, cười vu vơ
Tìm người hợp rơ, người thì làm lơ
Đành cười hơ hơ như bò đeo nơ.
Hãy dạo bước trên những thảm cỏ xanh
Nhẹ nhàng tựa như làn gió
Ngồi giữa muôn ngàn những áng mây bồng bềnh.
Và khe khẽ nói, nói với em:
từ lâu rất lâu anh đã yêu thầm
Dù cho điều đó chỉ là mơ ước
Của riêng em mà thôi.
Muốn nắm tay và bên anh đi trên phố ngày đông
Được anh cầm tay thật nhẹ sưởi ấm giữa mưa chiều
Trong mơ em ước có vậy thôi
Thì em đã hạnh phúc nhất trên đời.
Suy tư mông lung và thời gian không ngừng trôi
Thân mình chưa xong thì làm sao tha lôi
Người làm công và đồng tiền mồ hôi
Người ngồi không và mơ màng xa xôi.
Nhiều người vây quanh nhưng sao còn đơn côi
Yêu và được yêu là niềm vui nhân đôi
Tình yêu trên phim thì luôn tinh khôi
Ơi này em ơi xem tivi vừa vừa thôi.
Tình yêu ai đành nông sâu
Thôi thì ta chat vài câu
Vui không khi mơ màng lo âu
Vui không khi loay hoay không đâu vào đâu.